One Piece chapter 1148 với tiêu đề Ronja này là một chapter với những hình ảnh, tình tiết thể hiện sự rắn rỏi của những đứa trẻ Elbaf khi đứng trước hiểm nguy, để từ đây chúng ta mới thấy Vua Harald thành công như thế nào trong việc mở trường học.
Các bạn có thể xem video Phân tích chapter 1148 này, hoặc đọc bài viết nhé.
Còn cụ thể như thế nào thì hãy cùng Brook Music phân tích chi tiết chapter này nhé.
Sommers đe dọa Elbaf
Mở đầu chapter là hình ảnh những đứa nhóc đang bị bắt, cụ thể hơn thì cô bé Ronya lúc này đang bị Gunko điều khiển bước đi trên một mũi tên khổng lồ, hướng ra khỏi nhánh cây, khiến cho những đứa trẻ khác kinh hãi lo lắng, vì đó là một hành động vô cùng nguy hiểm, bởi vì bên dưới chính là Minh Giới với những loài động vật khổng lồ, cũng như đó là một độ cao rất rất lớn, nên nếu rơi xuống thì cầm chắc cái chết, nhưng Ronya có muốn đâu, chỉ là tại cái chân nó không nghe lời, “mọi chuyện ổn cả thôi, đừng lo lắng”. Cô bé cười ngây ngô trấn an Ylva với một thái độ rất lạc quan, dù thế Ronya cũng chỉ là một đứa trẻ nên cô bé cũng không khỏi run rẫy khi nhìn xuống dưới chân, một khoảng không sâu thẳm.
Còn Gunko lúc này đứng bên cạnh đã thông báo với Sommers về đứa trẻ đầu tiên đã sẵn sàng “rơi xuống”, rõ ràng bọn chúng đang dùng cô bé để tăng độ uy hiếp với Elbaf, ép Elbaf phải nhanh chóng đưa ra quyết định, là có đốt phá trường học, thư viện chấp nhận làm Nô lệ đánh thuê cho CPTG hay là không.

Lời đe dọa cùng yêu sách của Sommers thật sự quá điên rồ, không ai nghĩ rằng hắn ta sẵn sàng làm vậy với một đứa trẻ. Quả thật là điên rồ với người bình thường, nhưng còn với bọn Thiên Long Nhân hay Thánh hiệp sĩ thì nó rất bình thường, bởi bọn chúng xem con người chỉ như sâu bọ, không hơn không kém, nên nói về lòng trắc ẩn chắc chắn là không thể có.
Yêu sách cùng lời khủng bố tinh thần của Sommers đã khiến Elbaf chia 5 xẻ 7, và ai cũng có lí do rất chính đáng, những cha mẹ thì lo lắng cho con, còn những người khác thì không muốn Elbaf phải khuất phục trước CPTG.
Tuy nhiên thì quyết định cuối cùng vẫn là ở Jarul và chút nữa chúng ta sẽ rõ, chúng ta sẽ biết ông chọn cứu chắt mình cùng tụi nhỏ hay sẽ chọn Trường học, thư viện.
Robin hành động, tấn công Sommers đầy bất ngờ
Còn giờ thì Robin cũng chẳng thể ngồi yên trong tóc của Saul nhìn mọi thứ tiếp tục xảy ra được nữa, khi những di sản cuối cùng của Ohara, số sách mà Saul cùng nhiều người khổng lồ đã cực khổ trục vớt đem về Elbaf này sắp bị thiêu rụi thì sức chịu đựng, lằn ranh đỏ mà Robin vạch ra cho cảm xúc của mình cũng không còn nữa.
“Choppers, cậu cứ trốn ở đây, quá mạo hiểm khi đối mặt với chúng, trước khi chúng ta hiểu được sức mạnh của chúng, nhưng tôi không thể kiểm soát được cảm xúc của mình nữa.”
Robin là một con người rất lí trí, khi ở Wano đã dễ dàng thoát khỏi cái bẫy sương mù của Black Maria khi nhìn thấy giáo sư Clover, Saul hay cả mẹ mình, Olvia. Vì Robin biết họ thật sự đã chết, nhưng ngay lúc này thì khác, Robin cũng biết rằng nếu mình chỉ trốn ở đây và không làm gì thì chắc chắn số sách, số tri thức được đánh đổi bằng máu, rất nhiều máu của các học giả Ohara sẽ bị thiêu rụi, một phần của Lịch sử thật trong Thế kỷ trống mà Robin đang tìm kiếm, sẽ bị xóa sổ ngay trước mắt mình, mọi thứ sẽ chấm hết. Vậy nên dưới danh nghĩa của một nhà khảo cổ, một học giả Ohara, một người đang đi tìm sự thật, đặc biệt là một người con thì Robin không thể trơ mắt đứng nhìn được, mặc dù điều đó là vô cùng rủi ro, chẳng khác nào tự chui đầu vào rọ, tự đi tìm cái chết.
Và Robin biết rõ điều đó, khi khuôn mặt lúc này của Robin cũng lộ rõ sự lo lắng, còn Nami đang bị trói thì không ngừng mắng nhiết Sommers một cách thậm tệ vì những gì hắn ta vừa nói.
“Ngươi nói sẽ giết đứa trẻ sao? Ngươi điên rồi. Ngay cả những tên tội phạm tồi tệ nhất thế giới cũng không bắt trẻ em làm con tin như ngươi.”
Nhưng đáp lại thì sao? Sommers không hề tỏ ra tức giận mà ngược lại còn cợt nhả nói rằng: Ý kiến của bọn sâu bọ thì không có sự khác biệt với ta. Kiểu như Sommers chỉ xem Nami là sâu bọ nên không thềm bận tâm để ý, không thềm chấp nhắc, đây mới đúng là đỉnh cao của sự khinh bỉ, xem thường. Và sẽ sớm thôi, hắn ta sẽ biết những con người mà hắn ta gọi là sâu bọ sẽ khiến hắn ta khiếp sợ tới mức nào, thậm chí tức mức có thể phải bỏ mạng tại Elbaf này. Tuy nhiên trước khi bàn luận về chuyện này thì chúng ta chuyển qua cô nàng Ripley với Franky cùng những người khổng lồ khác, lúc này cũng đang tất bật chia nhau ra hành động, một nhóm thì sẽ tấn công bọn quái vật đang phá làng phá xóm, còn một nhóm thì sẽ đi giải cứu đám nhóc.
Và hình ảnh mà chúng ta đang thấy đây đúng chất, giặc đến nhà đàn bà cũng đánh, khi không chỉ đàn ông mà hội chị em cũng đang chia nhau vũ khí, chuẩn bị lên tàu hướng đến nhánh cây số 8, nơi 10 đứa trẻ đang bị khống chế, và cũng là nơi tập trung bọn quái vật nhiều nhất. Đúng là đất nước của những chiến binh hùng mạnh nhất thế giới có khác, ai cũng có thể là chiến binh, thả cái cuốc là cầm liền AK.
“Ngay bây giờ, khi các ngươi đốt cháy thư viện và trường học. Ta cấm các ngươi lấy đi dù chỉ một quyển sách từ nơi đó. Bởi vì thứ bọn ta thực sự muốn thiêu rụi chính là văn hóa và lịch sử của các ngươi.”
Và những gì Sommers vừa nói này làm tôi ngay lập tức nhớ tới những lời của Cố tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, “văn hóa là bản sắc của dân tộc, văn hóa còn thì dân tộc còn, văn hóa mất thì dân tộc mất“.
Có rất nhiều cách để tiêu diệt, xóa sổ một dân tộc, một nền văn minh và một trong những cách đó chính là xóa bỏ tận gốc nền văn hóa của một quốc gia theo một cách có hệ thống. Bởi khi không còn văn hóa thì giá trị của lịch sử, gốc gác cũng dần mai một, tinh thần yêu nước, ý chí tự cường, tinh thần đoàn kết, khát vọng phát triển đất nước phồn vinh, hạnh phúc cũng sẽ dần mất đi, mất gốc là mất tất cả, từ đó một nền văn minh sẽ dần bị lãng quên trong dòng chảy của lịch sử. Và đó là những gì mà CPTG cần ở Elbaf, thế lực này cần một Elbaf ngu dân, sống thực vật, sống không mục tiêu, không lí tưởng để dễ bề cai trị, sai khiến, bởi cái CPTG cần ở Elbaf là sức mạnh thể chất to lớn của những người khổng lồ, chứ không cần những người dân Elbaf đoàn kết, thông minh, lanh lợi, ham học hỏi.
Nếu Sommers biết rằng, nền văn hóa hàng ngàn năm của Elbaf thật sự rất có bản sắc, rất có nét riêng, khi họ có ngày lễ Đông chí, thờ cúng Thần mặt trời Nika, kẻ thù của CPTG, thì rõ ràng càng có lí do thúc đẩy để Sommers chắc chắn sẽ xóa bỏ nền văn hóa, lịch sử của Elbaf, bởi chẳng ai muốn một vương quốc Elbaf hùng mạnh lại đi thờ phụng kẻ thù của mình cả, mà thay vào đó là phải tập trung cung phụng CPTG.
Sommers muốn thế nhưng Elbaf với Robin không muốn thì sao đây? không để Sommers phải chờ đợi lâu, Robin đã hành động tấn công Sommers bằng chiêu thức, Trăm đóa hoa – Hoa cúc nút áo vàng. Và có thể bạn đã biết rồi loài hoa này tượng trưng cho sự đoàn kết, một cách đáp trả vô cùng sâu sắc của Robin. Một cánh tay khổng lồ tấn công trực diện khiến Sommers bị lật ngược cổ, hộc siro dâu, đâm đầu xuống đất, sự xuất hiện của Robin khiến Nami vui mừng nhưng Jinbe vẫn đang bị trói thì cảnh giác nhắc nhở, “cẩn thận đó, bọn chúng còn nhiều bí ẩn lắm”. Điều này cho thấy dù từng là Thất vũ hải, cũng như kiến thức hiểu biết của Jinbe về thế giới này cũng rất rộng, nhưng những gì Jinbe biết về Thánh hiệp sĩ vẫn còn rất hạn chế.

Và sau đòn tấn công tầm xa, Robin tiếp tục bẻ cổ Sommers bằng một đòn quen thuộc, nhưng trái ngược với sự vui mừng của Nami, Usopp, thì Robin hiểu rằng nó không có tác dụng, bởi Thánh hiệp sĩ là những kẻ bất tử. Và thật sự là thế, khi ngay sau đó Sommers đã đứng dậy, lấy tay bẻ lại khớp cổ trong sự kinh ngạc của Usopp, rồi tiếp tục thông báo tới Elbaf là còn 20s nữa, nếu Jarul không ra lệnh đốt trường, đốt thư viên thì đứa trẻ đầu tiên sẽ bị thả rơi tự do.
Chưa để Sommers nói hết câu, sau giây phút suy nghĩ, Robin tiếp tục lao tới tấn công, và lần này Robin chơi lớn khi muốn đồng quy vu tận với Sommers, Robin ôm chầm lấy Sommers nhảy ra khỏi nhánh cây số 8. Và mặc dù có chút bỡ ngỡ ban đầu, nhưng sau đó Sommers bình thản tiếp tục cợt nhả, “này này, làm gì thế hả, lẽ nào ngươi thích ta sao? Nhảy xuống dưới sao, ngươi muốn chết à, dù có được yêu đi nữa thì ta cũng không muốn tự sát cùng nhau đâu.”
Và Robin biết, mình không thể giết Sommers bằng cách này, chỉ là cô đang cố gắng tách Sommers càng xa đám nhóc càng tốt, bởi khi đó năng lực gai sẽ mất tác dụng.
“Vậy tức là ngươi tính thả ta xuống dưới, để bọn nhãi đó đứng ngoài tầm ảnh hưởng của ta à? Quả là một con ả thông minh.” Và tất nhiên chẳng ai đánh giá đúng thực lực của một người bằng chính kẻ thù, đối thủ của họ, vậy nên đó là một lời khen thật sự của Sommers dành cho Robin.
Ngay sau đó hắn ta liền xử lý Robin, bằng cách mọc ra vô số gai nhọn quanh cơ thể, đâm xuyên người Robin, nhưng hóa ra người đang ôm Sommers đồng quy vu tận chỉ là phân thân, và một lần nữa Robin khiến Sommers cay cú, tức tối. “Không biết con ả đó tính toán tới đâu nữa.” Câu nói đầy cay cú của Sommers làm tôi nhớ tới những lần Vegapunk thể hiện sự trên cơ trước Ngũ lão tinh ở Egghead, từ việc che giấu ốc trên truyền phát cho tới cái chết của bản thân Vegapunk.
Trong khi đó Robin thật sự đã xuất hiện bên cạnh nhóm Nami, cố gắng dùng dao cắt đứng dây trói nhưng không được. Và nếu mà Robin dùng dao cắt đứt được thì Jinbe cũng phải thoát ra từ lâu rồi, nhưng với Haki vũ trang của mình, Jinbe vẫn lực bất tòng tâm, nó cho thấy sợi dây trói bằng năng lực Aro Aro no mi là rất chắc chắn. Không biết so với Tơ của Doflamingo thì như thế nào, nhưng ở Dressrosa, Luffy đã từng bứt đứt những sợi tơ bằng tay mình.
“Cái này cũng phải đánh bại con nhỏ có năng lực đó thì mới giải quyết được sao?” – Jinbe thở dài đầy bất lực, bỏ qua chuyện đó thì bạn thấy gì không? Brook đã bị Gunko quấn kín người không khác gì xác ướp, chắc là cô ả sợ Brook chạy mất, sẽ không thể bắt về Thánh địa làm Nô lệ âm nhạc.
Đột nhiên lúc này giọng Sommers tiếp tục vang lên, khiến Robin thật sự lo lắng, bởi thời gian để Jarul trả lời chỉ còn lại 10s, và Sommers đã yêu cầu Gunko để cho cô bé Ronja lên tiếng, còn hắn ta lúc này vẫn đang treo lơ lững giữa không trung với 1 đầu sợ dây gai bám chặc vào nhánh cây Adam.
“Ngài Jarul, cháu rất yêu thương trường học, vì ở đó có bạn bè, cháu cũng rất yêu thư viện, vì sách dạy cho cháu biết mọi thứ trên thế giới. Ở trường các thầy cô đã dạy cháu như thế, không được làm phiền người khác, không được làm những điều người khác không thích. Để cháu không bị rơi xuống từ chỗ này mà trường học và thư viện không còn nữa, thì mọi người sẽ không thích đâu, cho nên để cháu rơi xuống thì tốt hơn, ngài Jarul, cháu sẽ không sao đâu. Vì cháu may mắn lắm, nên nhất định sẽ không sao đâu.”
Đó là những lời trấn an của cô bé Ronja dành cho trưởng lão Jarul cùng với tất cả mọi người, cô bé không muốn vì mình mà mọi người phải lo lắng, không muốn bản thân trở thành gánh nặng cho cả vương quốc, Ronja không muốn vì một cá nhân mình mà làm liên lụy tới cả tập thể, ngược lại, cô nhóc sẵn sàng hi sinh tính mạng bản thân để bảo vệ những thứ cô bé yêu thương đó là trường học, là thư viện, là bạn bè, là thầy cô của mình.
Và điều chua xót nhất ở đây là chuyện, đó là suy nghĩ của một đứa trẻ đang tuổi ăn tuổi lớn, chứ không phải của một người trưởng thành, một đứa bé hiểu chuyện đến đau lòng.
Nếu bạn để ý sẽ nhận thấy Oda luôn chau chuốt vô cùng tỉ mỉ cẩn thận mỗi khi phải miêu tả cảm xúc của những đứa nhóc, và tùy vào từng hoàn cảnh cụ thể mà câu chuyện của mỗi nhóc sẽ khác nhau, nhưng tất cả đều có một điểm chung đó là đều khiến cho những đọc giả như chúng ta phải dâng trào cảm xúc theo mạch diễn biến, thương xót tụi nhỏ, cũng như căm phẫn với những kẻ gây ra chuyện. Bên cạnh đó, câu chuyện, diễn biến tâm lí của đứa trẻ còn đóng một vai trò vô cùng quan trọng đó là, trở thành ngòi nổ cho một diễn biến chấn động sau đó. Luôn luôn là vậy!
Từ hình ảnh cậu nhóc Momonosuke khóc lóc thảm thương nói rằng muốn đánh bại Kaido lúc ở Zou, để sau đó là cái bắt tay hợp lực từ Luffy, một liên minh hạ bệ Kaido chính thức ra đời. (819) Cho tới cô bé Otama lúc ở thị trấn Okobore, cái hình ảnh sung sướng hạnh phúc nghẹn ngào, nâng niu tận hưởng từng viên mochi khi lần đầu tiên trong đời Otama được ăn Mochi làm cảm xúc của tất cả chúng ta lẫn những người chứng kiến đều phải chùn xuống, Otsuru đã khóc, còn Zoro với Luffy thì tức giận vì không nghĩ rằng đến trẻ con cũng bị bỏ đói như vậy. (914) Để sau đó một lời hứa lớn đã ra đời khi Luffy tiếp tục nhìn thấy Otama tỏ ra vui mừng hạnh phúc khi được ăn một quả táo.
“Anh sẽ biến nó thành một việc bình thường cho em, anh sẽ đảm bảo rằng khi tụi anh rời khỏi vương quốc này, nó sẽ trở thành một nơi mà ngày ngày em có thể ăn uống no căng bụng.” (918) Và kết quả thế nào, chúng ta cũng đã thấy, Luffy đã thực hiện lời hứa với cô bé Otama.
Và điều tương tự cũng đang diễn ra ở Elbaf này, diễn biến tâm lí xoay quanh sự thể hiện của cô bé Ronja khiến chúng ta và tất cả những ai nghe được cô bé nói không khỏi nghẹn nào.
Cảm xúc, sắc thái mà cô nhóc Ronja thể hiện trong chapter này thật sự gây ấn tượng mạnh, 4 khung tranh là 4 cung bậc cảm xúc khác nhau, ban đầu cô bé vẫn còn cười, trấn an bạn bè, sau đó là run rẩy vì sợ độ cao, nhưng tới khi phải nói chuyện với mọi người, cô bé lại thể hiện một sự rắn rỏi đến không tưởng. Và cũng giống như cậu nhóc Momonosuke lúc bị Kaido bắt trói, dù biết mình sắp chết nhưng vẫn rắn rỏi vô cùng, khi dõng dạc nói to: “TÊN CỦA TẠI HẠ LÀ!!! Kouzuki Momo no Suke, người sẽ trở thành tướng quân của đất nước Wano” trong sự kinh ngạc của Kaido. Và cô bé Ronja lúc này cũng vậy, Chết thì ai mà không sợ, Ronja cũng không ngoại lệ, nhưng cái mà Ronja sợ hơn sợ hơn cả cái chết chính là để mất bản sắc, giá trị của văn hóa lịch sử, những thứ mà cô bé đã được dạy ở trường học.
Một tình yêu đồng loại, một tình yêu quê hương đất nước phải to lớn tới mức nào để một đứa nhóc có thể vượt qua cả nổi sợ độ cao, sợ cái chết, dám nói lên nổi niềm của mình như thế? Một đứa trẻ phải được dạy dổ tốt tới mức nào để có thể suy nghĩ và hành động như vậy? Rõ ràng sự hiểu chuyện của cô nhóc Ronja đã phản ánh những thành công rực rỡ trong công việc trồng người mà Vua Harald đã khởi xướng 20 năm trước, một minh chứng cho tầm nhìn rất xa của vị vua này, và cũng để chúng ta hiểu vì sao Sommers lại tức giận với vua Harald tới vậy khi thấy trường học và thư viện mọc lên ở Elbaf.
Và sự hiểu chuyện của một đứa trẻ đã khiến tất cả phải xé lòng, từ khuôn mặt buồn bả sắp khóc của Nami, cho tới cô nàng Ange với trưởng lão Jarul thì không kiềm được cảm xúc mà đã khóc.
Nhưng đó chỉ là với những Nami, những người dân Elbaf, những ai yêu quý, thương cảm cho sự hiểu chuyện đến đau lòng của cô bé, chứ còn với những kẻ thích chơi đùa với mạng sống, cảm xúc của người khác thì ngược lại, bọn chúng hả hê, tận hưởng giây phút này một cách trơ trẻn, biến thái, bệnh hoạn. Và kẻ mà tôi đang nói tới chính là Thánh hiệp sĩ Sommers, khi lúc này hiện trên khuôn mặt hắn ta là một nụ cười biến thái, rồi dơ 2 ngon tay bắt đầu đếm ngược, 2….1. Một sự tương phản thật sự cay nghiệt vô cùng.
Và dù lí trí tới đâu thì Jarul lúc này cũng không thể trơ mắt đứng nhìn cô bé Ronja bị bọn Thánh hiệp sĩ thả rơi xuống dưới, vậy nên trong giây cuối, ông đã ra lệnh cho Ange châm lửa đốt trường học và cả cây thư viện.
Và khi mệnh lệnh được đưa ra, cũng là lúc những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt Saul, Robin, bởi dù họ đã làm mọi cách có thể để bảo vệ những di sản của Ohara, của vua Harald, nhưng vẫn bất lực trước sự nghiệt ngã của số phận, số phận của những kẻ yếu.
Vậy là Robin không những không giải cứu được nhóm Nami mà lúc này cũng đã bị Sommers bắt trói bằng dây gai. Hắn ta sắp sửa kết liễu Robin, khi lúc này đã biến thanh kiếm thành một cây chùy gai khổng lồ.
Với hình ảnh này cho thấy, không hẳn Sommers là một kiếm sĩ, khi hắn ta giống như Big Mom lạm dụng năng lực TAQ nhiều hơn, hay cũng giống King Hỏa Hoạn, một kẻ dùng kiếm nhưng cũng tự nhận mình không phải là kiếm sĩ.
Và như tôi đã nói, câu chuyện, diễn biến tâm lí của những đứa trẻ còn đóng một vai trò vô cùng quan trọng đó là, trở thành ngòi nổ cho một diễn biến chấn động sau đó. Luôn luôn là vậy! Và với những gì mà Sommers đã thể hiện cho tới lúc này, dám dùng trẻ con để uy hiếp, dám chơi đùa với cảm xúc của những đứa trẻ, thành phần cần phải được nâng niu, bảo vệ chứ không phải để đem ra đe dọa, thì không thể không phải trả giá, thậm chí cái giá mà hắn ta phải trả sẽ là rất đắt.
2 năm trước ở Quần đảo Sabaody, khi Zoro sắp bị Kizaru xử tử bằng một đòn laser, thì như một tia chớp, Vua bóng tối Silver Rayleigh xuất hiện dùng chân chặn dứng cú đá tốc độ ánh sáng, khiến tất cả xửng người kinh ngạc. Lần đầu tiên chúng ta được thấy cánh tay phải của Vua hải tặc thể hiện sơ sơ sức mạnh của mình trước một đô đốc hải quân. Tiếp sau đó, mới đây ở Amazon Lily, lần này Rayleigh mới thật sự nghiêm túc, khi đứng trước mặt mình là Râu Đen, một thằng nhải học việc trên tàu Râu trẳng, là một kẻ mà Rayleigh thật sự ghét bỏ chứ không nhẹ nhàng như Kizaru, thì chúng ta đã thấy Rayleigh thể hiện thế nào, Râu Đen sợ hãi ra sao. Rayleigh dùng kiếm có kết hợp Haki bá vương cấp độ nâng cao tạo ra một sự uy hiếp vô cùng lớn, tới mức dù là tứ hoàng hùng mạnh, kẻ sở hữu 2 TAQ nhưng Râu Đen vẫn sợ tới mức mặt xanh như đít nhái, mém đái ra quần.
Và như người đời vẫn thường hay ca tụng, trong băng hải tặc Roger, ngoài Roger còn có 2 quái vật khác rất đáng sợ, đó là thuyền phó Rayleigh, cánh tay phải của Roger và Scopper Gaban, kẻ ăn núi, cánh tay trái của Roger, ông là kì phùng địch thủ của Silver Rayleigh. Chẳng khác gì Zoro, Sanji trong băng Mũ Rơm cả.
Và sự thể hiện theo cách không thể ấn tượng hơn của Gaban trước Sommers trong chapter này đã chứng minh cho điều đó. Phải nói rằng ở cái tuổi Thất thập cổ lai hi thì những huyền thoại như Râu Trắng, Garp, Rayleigh hay Gaban vẫn thật sự đáng sợ, khiến chúng ta không khỏi giật mình thản thốt.
Roger bá vương, Rayleigh Vũ trang và chắc Gaban là quan sát, ông cảm nhận được sự hiện diện của Sommers từ xa, sau đó nhanh như một mũi tên bạc ông lao qua những nhánh cây, phi thẳng tới, ném rìu chém bay một cánh tay của Sommers. Và điều đáng nói ở đây là đường rìu của Gaban không chỉ chuẩn xác từng mm mà còn rất nhanh và sắt bén tới mức Sommers không kịp nhận ra, cánh tay của mình đã đứt lìa, đã rơi xuống đất, rõ ràng mọi thứ xảy ra là quá nhanh, để hắn ta kịp có cảm giác đau. Hắn ta chỉ lơ mơ hiểu ra vấn đề nhìn thấy cánh tay không mọc lại mà cảm thán, “ơ kìa sao không tái sinh lại được”, cũng như lời chào hỏi đầy bất ngờ từ phía sau của Gaban, khiến cho Sommers như gặp ma, mắt chữ A mồm chữ O, mồ hôi tuông rơi, kinh hãi hét lên “Scopper Gaban”.
Và không để Sommers kịp nói thêm điều gì, vì lúc này Gaban đang thật sự tức giận, Gaban vung tiếp một rìu có kèm Haki bá vương, vạch một đường trước ngực Sommers, trong khi cánh tay vẫn không mọc lại, và khả năng cao là sẽ không bao giờ mọc lại, bởi đó là một vết chém bằng Haki.
Và sau Râu Trắng ở Marine Ford thì giờ thì chúng ta đã thấy, một hải tặc huyền thoại, trong thời đại Roger tức giận thì đáng sợ tới mức nào.
Và với cách chào hỏi Sommers của Gaban thì rõ ràng 2 người họ đã từng va nhau trong quá khứ, và khả năng cao nhất mà tôi nghĩ tới chính là ở biến cố God Valley 38 năm trước, một biến cố hội tủ đủ các anh tài, từ băng hải tặc Rockk, cho tới băng hải tặc Roger, rồi cả Ngũ lão tinh, Thánh hiệp sĩ, thậm chí Garp đang đi nghỉ dưỡng cũng xuất hiện.
Trong các video trước đây tôi đã nói về việc Luffy cần phải có Haki bá vương mạnh hơn nữa ít nhất là phải ngang ngữa Joy Boy, nếu muốn đánh bại được các Ngũ lão tinh hay Imu trong tương lai. Và tôi cũng đã giải thích cặn kẽ sự bất tử của các Thánh hiệp sĩ theo lời Saul, đó chỉ đơn giản là sự phục hồi siêu nhanh, và nó cũng chỉ ám dụng được với những đối thủ không dùng Haki hay có Haki không quá mạnh mà thôi.
Còn với những đối thủ có Haki mạnh, siêu mạnh thì tới Imu cũng chết như thường, bởi giống như Jinbe mới nói, phàm những gì khó giải thích thì cứ quy về năng lực TAQ. Và Trong One Piece bên cạnh sức mạnh TAQ thì vẫn còn đó là Haki, thứ sức mạnh được sinh ra để khắc chế triệt để năng lực TAQ, đó là lí do vì sao, Kaido từng cảm thán rằng, hãy nhìn Roger mà xem, chỉ với Haki thôi hắn ta đã đứng trên tất cả.
Và mặc dù điểm đáng sợ trong sức mạnh của Gaban là Haki quan sát và tốc độ phản xạ, nhưng điều đó không có nghĩa Haki vũ trang, Haki bá vương của Gaban là yếu, có thể chỉ yếu hơn Rayleigh, Roger chút đỉnh chứ còn với thế giới ngoài kia thì vẫn đỉnh nóc kịch trần lắm, vẫn đủ kiến thức, kinh nghiệm và trải nghiệm để chỉ dạy Luffy sau này.
Và rõ ràng Oda đã ẩn ý cho điều này, đã giải đáp bài toán làm cách nào để đánh bại sự phục hồi của bọn bất tử như Thánh hiệp sĩ, Ngũ lão tinh hay Imu bằng cách không cho cánh tay Sommers mọc lại.
Bên cạnh đó, khi nhìn thấy cảnh Sommers bị Gaban hấp hành thế này, các bạn sẽ có xu hướng đánh giá thấp lại sức mạnh của các Thánh hiệp sĩ, tuy nhiên thì tôi vẫn giữ vững quan điểm của mình đó là, những kẻ thuộc Thánh hiệp sĩ này phải có sức mạnh tối thiểu của một Đô đốc hải quân.
Bởi mặc dù đã già nhưng sức mạnh của Gaban vẫn rất đáng sợ, và Gaban chính là kì phụng địch thủ của Rayleigh, người từng khiến Râu Đen sợ xanh mặt mới đây. Mặc dù Rayleigh nói rằng, nếu đánh nhau thì ông khó lòng thắng được Râu Đen lúc này, nhưng nếu trạng chết thì chúa cũng phải băng hà. Sức mạnh của Rayleigh vẫn ở đẳng cấp của một Tứ hoàng, và Gaban cũng sẽ loanh quanh đâu đó.
Vậy nên trước mặt Gaban, Sommers chỉ như con cóc ké chứ trước mặt những thành viên băng Mũ Rơm, Sommers vẫn là một ngọn núi cao cần chinh phục.
Tuy nhiên khi nhìn nhận sức mạnh của Thánh hiệp sĩ thì có một yếu tố quan trọng chúng ta không thể bỏ qua đó chính là sự hậu thuẩn của Imu. Chúng ta đã thấy Luffy Nika không thể làm khó nhện tinh Saturn, nhưng khi cần thiết thì Imu giết chết Saturn trong 1 nốt nhạc. Và điều tôi muốn nói ở đây là việc, với sự phục hồi mà Imu ban cho Sommers hiện tại là không đủ để chống lại Haki của Gaban, không đủ để cánh tay Gaban mọc lại, nhưng vẫn còn 1 biến số để Sommers có thể lật kèo Gaban, đó là Imu sẽ nâng cấp sức mạnh cho Sommers ngay lập tức, cụ thể ở đây là tăng khả năng hồi phục, tăng khả năng kháng Haki bá vương tương đương sức mạnh của Ngũ lão tinh, giúp Sommers mọc lại tay, hồi phục lại sức mạnh. Hay giới hạn của Sommers chỉ tới đây và hắn ta sẽ thật sự bị Gaban đánh bại, và mất luôn 1 tay. Và đây thật sự là điều mà tôi mong chờ trong chapter sau.
Bên cạnh đó, lúc này cô bé Ronja dũng cảm vẫn còn đang bị Gunko khống chế, và có lẽ Oda đang để dành màng giải cứu cô bé cho Zoro, Sanji, còn Luffy với Loki thì vẫn như tôi nói lúc trước, sẽ xử lý Thánh hiệp sĩ còn lại, Kiringum.
Trên đây là tất cả những gì tôi muốn nói trong video Phân tích chapter 1148 mới nhất đầy hấp dẫn này. Hi vọng Anh Em thích video, đừng quên like, đăng ký kênh và bấm vào chuông để theo dõi những video mới nhất.
Siêu HOT!
One Piece 1148, phân tích One Piece 1148, sức mạnh của Gaban, Haki bá vương của Gaban, gaban vs Sommers,


